"Bệ hạ!" Minh vương Quản Đông Thiền sải bước tiến lên, tiếng như chuông lớn, chấn động khiến người trong điện đều giật mình.
Hắn tay ấn giới đao, sát khí đằng đằng không dứt: "Những kẻ mắc bệnh, mắc ôn dịch, Ngài đại lượng bao dung đều có thể thể tất. Nhưng những kẻ không nói một tiếng cũng không đến thì sao? Đại Tề mênh mông, triều hội đế đô, không triều kiến thiên tử, là có rắp tâm gì? Kẻ ở phủ thì phá phủ, kẻ ở nhà thì phá nhà, muốn chia cắt xã tắc sao?"
"Không giết không đủ để xoa dịu lòng dân phẫn nộ, không giết không đủ để chấn chỉnh quốc pháp."
Hắn quỳ một chân xuống: "Thần xin dẫn binh giết chúng!"




