Hồng Thử vuốt ve mu bàn tay đang đan vào nhau của Từ Phượng Niên, khẽ cười nói: "Công tử ngày càng hiểu chuyện rồi."
Từ Phượng Niên đang định dạy dỗ lại đại nha hoàn nhà mình thì nàng đột nhiên quay đầu, ngẩng chiếc cằm nhọn lên, gương mặt hồ ly quyến rũ không còn vẻ xuân tình, nói: "Công tử, không phải nói về Hồng Thử, mà là những người mấy năm, thậm chí mấy chục năm không thể thấy ánh sáng, đến chết cũng không có danh phận, người phải ghi nhớ công lao của họ."
Từ Phượng Niên gật đầu nói: "Ta nhớ rồi."
Việc truyền tin này đều phải dùng tính mạng và máu tươi để đổi lấy. Trên chiến trường là kỵ binh trinh sát, trong bóng tối là mật thám điệp tử, vế sau lại càng như sấm dậy nơi tĩnh lặng.




